-=- Kim Tự Tháp - Be Yourself -=-
Bạn đang đăng nhập vào diễn đàn .Vui lòng chờ trong giây lát
-=- Kim Tự Tháp - Be Yourself -=-
Bạn đang đăng nhập vào diễn đàn .Vui lòng chờ trong giây lát
-=- Kim Tự Tháp - Be Yourself -=-
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

-=- Kim Tự Tháp - Be Yourself -=-

Chia sẻ sự đồng cảm
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  












TOP NHỮNG BÀI GỬI MỚI NHẤT
Bài Viết MớiNgười Viết
[»»] CallBoy Tphcm Đẹp Trai Hàng To Chuẩn 17cm massage thư giãn làm tình bú liếm nhận kèo some 3 phục vụ tận nơi 24/24 sdt 0932137633
[»»] CallBoy Tphcm Đẹp Trai Hàng To Chuẩn 17cm massage thư giãn làm tình bú liếm nhận kèo some 3 phục vụ tận nơi 24/24 sdt 0932137633
[»»] CallBoy Tphcm Đẹp Trai Hàng To Chuẩn 17cm massage thư giãn làm tình bú liếm nhận kèo some 3 phục vụ tận nơi 24/24 sdt 0932137633
[»»] CallBoy Tphcm Đẹp Trai Hàng To Chuẩn 17cm massage thư giãn làm tình bú liếm nhận kèo some 3 phục vụ tận nơi 24/24 sdt 0932137633
[»»] CallBoy Tphcm Đẹp Trai Hàng To Chuẩn 17cm massage thư giãn làm tình bú liếm nhận kèo some 3 phục vụ tận nơi 24/24 sdt 0932137633
[»»] CallBoy Tphcm Đẹp Trai Hàng To Chuẩn 17cm massage thư giãn làm tình bú liếm nhận kèo some 3 phục vụ tận nơi 24/24 sdt 0932137633
[»»] CallBoy Tphcm Đẹp Trai Hàng To Chuẩn 17cm massage thư giãn làm tình bú liếm nhận kèo some 3 phục vụ tận nơi 24/24 sdt 0932137633
[»»] CallBoy Tphcm Đẹp Trai Hàng To Chuẩn 17cm massage thư giãn làm tình bú liếm nhận kèo some 3 phục vụ tận nơi 24/24 sdt 0932137633
[»»] CallBoy Tphcm Đẹp Trai Hàng To Chuẩn 17cm massage thư giãn làm tình bú liếm nhận kèo some 3 phục vụ tận nơi 24/24 sdt 0932137633
[»»] CallBoy Tphcm Đẹp Trai Hàng To Chuẩn 17cm massage thư giãn làm tình bú liếm nhận kèo some 3 phục vụ tận nơi 24/24 sdt 0932137633
[»»] CallBoy Tphcm Đẹp Trai Hàng To Chuẩn 17cm massage thư giãn làm tình bú liếm nhận kèo some 3 phục vụ tận nơi 24/24 sdt 0932137633
[»»] CALLBOY SÀI GÒN ĐẸP TRAI HÀNG 17CM MASSAGE THƯ GIÃN BÚ LIẾM PHỤC VỤ TẬN NƠI 24/24 ZALO 0932137633

 

 PHA LE PHAN III

Go down 
Tác giảThông điệp
kim_bin1511
Admin
Admin
kim_bin1511


Tổng số bài gửi : 134
Join date : 28/07/2010

PHA LE PHAN III Empty
Bài gửiTiêu đề: PHA LE PHAN III   PHA LE PHAN III EmptyThu Aug 05, 2010 11:57 am

Chương III: Chia tay


Mặc dù buổi đi chơi của Dũng sắp xếp rất thú vị nhưng do câu chuyện của Dũng làm nó cảm thấy buồn bả! Nó thấy mình có ít nhiều trách nhiệm trong ba lần đỗ vở của Dũng.

Khi gặp chuyện buồn nó chỉ có thể chia sẻ với Dũng hoặc Hùng mà thôi! Nhưng lần này chắc chắn Dũng sẽ không thích hợp. Vừa nghĩ đến anh, nó quên mất là đã hơn mười ngày kề từ cái đêm hôm ấy nó chưa được gặp anh, mặc dù mới điện thoại cho anh hôm qua nhưng nó vẫn không yên tâm, thế là nó quyết định sẽ sang nhà anh vào chiều nay nhưng không điện thoại trước để cho anh bất ngờ!

Buổi chiều sau khi sửa soạn tươm tất nó xin phép mẹ rồi đón xe ôm đi! Không phải nhà nó không đủ tiền để sắm cho nó một chiếc xe nhưng do bố nó rất khó, sợ nó có xe rồi đua đòi theo bạn bè mắc công xẩy ra chuyện, với lại mẹ nó cũng tán thành vì lo sợ sự an toàn của nó, chính vì thế mà đến hai mươi tuổi nhưng nó vẫn chưa biết chạy xe, đi đâu cũng phải nhờ người khác chở!

Sau khi đến trước con hẻm nhà Hùng nó đi vào hẻm ngoằn ngoèo, khi gần đến nhà anh nó cảm thấy có một chiếc xe lạ đậu ở ngoài cửa, đó là một chiếc @ mới toanh, thật chậm rãi để không gây ra tiếng động nó tiến đến trước cửa nhà anh, điều đầu tiên đập vào mắt nó là một đôi giày rất đẹp để bên trong, kế bên đôi giày của anh mà nó không thể nhầm lẫn đi đâu được.

Nó nhẹ nhàng cởi giầy ra rồi chậm rãi tiến vào trong buồn, nhưng khi mới bước vào nhà nó đã nghe những tiếng thì thầm ở đâu đó và càng tiến sâu vào căn buồng thì tiếng thì thầm càng rõ hơn!

Thôi đi anh! Để tối đi, lỡ có ai vô nhà thấy thì kì lắm!

Tim nó hầu như ngưng lại sau khi nghe được những lời vừa rồi, nó nhận ra đó là tiếng của anh chứ không ai khác. Nó vẫn im lặng để có thể lắng nghe rõ hơn:

Sao em nói em ờ nhà một mình mà! Vậy thì có ai vào làm chi!

Lại đây với anh nào, cởi đồ ra đi em, anh đang muốn làm với em lắm!

Nếu không bình tĩnh có thể nó đã ngất đi vì những câu nói vừa rồi, nhưng nó vẫn còn muốn biết thêm nhiều điều nên cố gắng hết sức không để bộc lộ ra cảm xúc,nó vẫn đứng im bất động.

Tối đi anh, mình mới làm hồi trưa mà!

Sau tiếng của Hùng người đàn ông lạ cất lời:

Nhưng bây giờ anh muốn làm nữa, để anh cởi ra dùm em.

Nó nghe tiếng anh đáp:

Thôi! Để tự em, mà em chiều anh như vậy anh nhớ phải trả công cho em đó nha!

Người đàn ông lạ nhanh nhảu nói:

OK! Lát anh cho em một triệu. Được chưa em yêu?

Nó nghe tiếng anh hớn hở:

Dạ! Cảm ơn anh nha! Em cởi ra hết rồi nè, anh thích làm gì thì thoải mái!

Người đàn ông cười những tiếng nham nhở!

Anh kêu em về ở với anh hoài không chịu, anh lo cho, cứ ở lại trong cái căn nhà tí tẹo này.

Em yêu, nhìn em hấp dẫn quá!

Tiếp sau đó nó không nghe tiếng trò chuyện của hai người nữa thay vào đó là tiếng vật vã thân xác giữa hai người đàn ông! Nhưng tiếng cười nhỏ đầy nham nhở, những tiếng rên vang vọng càng lúc càng lớn! Tất cả như hàng ngàn vết dao đang tranh nhau cắt xén trái tim nó.

Nó hầu như mất hết cảm giác với mọi thứ xung quanh, những giọt nước mắt bắt đầu chảy đều trên hai hàng má nó! Gần như nó sắp ngất đi trước một nỗi đau quá lớn!

Thế là hết! Người mà nó đã trao trọn cả con tim, đã trao trọn cả thân xác, cả niềm tin và hi vọng.

Tất cả đều là giả dối hay sao? Người từng thề non hẹn biển, người đã cùng nó chia sẻ những giây phút tuyệt vời của ái tình hơn hai năm nay, người mà nó đã coi là tất cả, giờ đây đang cùng với một người khác thỏa mãn những dục vọng!

Rồi nó nghĩ trong đầu:

Vậy ra anh đến với nó chỉ để thỏa mãn dục vọng! Chỉ để lợi dụng tình yêu và cái thân xác của nó ! Trớ trêu thay…

Tất cả những suy nghĩ ấy chiếm lĩnh toàn bộ tâm trí nó, nó đang phải cảm nhận những nỗi đau vô cùng trong khi những tiếng rên rỉ vẫn đang vang vọng trong căn buồng!

Không thể chịu nổi nữa! Nó cởi chiếc nhẫn mà anh đã tặng nó nhân ngày sinh nhật rồi để lên bàn, sau đó nhanh chóng mang giày vào và chạy đi, nó làm nhẹ nhàng không một tiếng động vì nó không muốn phá vỡ cuộc mây mưa của anh để anh phải hổ thẹn trước nó, với lại nó cũng không muốn gặp mặt con người tội lỗi đó!

Quá xúc động đến nỗi không nói nên lời, nó tản bộ về nhà,, gương mặt điển trai của nó lúc này chất chứa những nỗi buồn to lớn đến nỗi trong nó như người mất hồn, vừa đi vừa khóc, nước mắt cứ từ từ nhỏ giọt, hai con mắt trung trở nên long lanh khi những giọt nước mắt còn đọng lại! Mọi thứ xung quanh nó trở nên mờ ảo, mặc kệ những ánh mắt dòm ngó xung quanh, mặc kệ nó không còn phân biệt rõ đường đi nhưng nó vẫn cứ chậm rãi bước, và rồi nó cũng về đến nhà!

Không khó khăn gì mà mẹ nó không nhận ra sự thay đổi hết sức bất ngờ của con trai mình, bà hỏi một cách lo lắng:

Sao vậy con?

Nó đáp thầm trong miệng:

Dạ! Không sao đâu mẹ!

Bà vẫn không yên tâm, bà hỏi dồn dập và tỏ ra hoàng hốt:

Con có chuyện hả? Con có sao không? Có ai làm gì con hả? Chuyện gì vậy con?

Vẫn như lần trước, nó đáp:

Dạ! Không sau đâu mẹ! Con hơi mệt, con về phòng trước.

Nó chậm rãi bước lên phòng và đóng cửa phòng lại, sau đó nằm lên giường úp mặt vào gối và khóc nức nở, nó khóc thật lớn để có thề khuây khỏa phần nào những nỗi đau của mình, nó bộc lộ tất cả những cảm xúc khó chịu trong người mà nó phải cố gắng kiềm nén nãy giờ! Bỏ qua hết tất cả thời gian và không gian xung quanh, nó vừa khóc vừa vật vã trên giường như một con nghiện đang lên cơn vật vã! Và cứ thế đến khi quá mệt nó từ từ chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay!

Trở lại nhà Hùng, sau khi anh và người đàn ông lạ đã cùng thỏa mãn trong cơn mây mưa, ông ta vội vã đi sau một cuộc gọi của vợ, bỏ lại Hùng trơ trọi trong căn nhà nhỏ! Đầu tóc còn bù xù, quần áo thì nhăn nhúm, anh trở ra nhà tiễn người đàn ông ra về!

Người đàn ông lạ có một người có thân hình mập mạp cao lớn, chắc cũng phải từ hàng 40 trở lên, gương mặt thì bành ra cùng với hai hàng ria mép và đôi mắt híp nhìn ông ta toát lên một vẻ dâm đãng đáng ghét!

Hùng đóng cửa, rồi lại ngồi xuống ghế nghỉ ngơi, dự định lát nữa sẽ đi tắm để lấy lại sức rồi điện thoại hỏi thăm Trung, trong lòng anh tự nhiên cảm thấy lo âu và nhớ Trung hết sức, anh nghĩ không biết Trung sẽ nghĩ sao nếu biết anh đang cập với một người nữa mà người đó đáng tuổi ba anh, ngay sau đó Hùng biết nỗi lo của mình không phải là không có cơ sở vì anh vô cùng ngỡ ngàng khi trông thấy chiếc nhẫn mà chính anh đã tặng cho Trung nhân ngày sinh nhật thứ hai mươi của Trung, đó cũng chính là vật đính ước quan hệ vợ chồng giữa hai người!

Hùng lấy tay đặt lên trán rồi ngả người ra sau và nhăn mặt lại như một người đang mắc chứng bệnh đau đầu nặng, anh nghĩ:

Vậy là Trung đã đến đây…vậy là Trung đã biết tất cả!

Rốt cuộc chuyện gì đến rồi cũng phải đến, chắc bây giờ Trung đang hận mình lắm! Mình đáng bị như thế!

Hùng tự xỉ vả:

Mầy là đồ khốn nạn… mầy là một thằng sở khanh…một thằng thú vật! Mầy không đáng để Trung yêu!

Trung đáng yêu thế! Trung có biết bao nhiêu người theo đuổi… nhưng Trung đã dành trọn trái tim cho mầy… vậy mà mầy đối xử với Trung như thế! Mầy là một thằng tồi… tồi nhất thế giới! Sao mầy khốn nạn vậy! Thật khốn nạn!

Hùng khóc!

Đã rất lâu rồi anh không biết khóc là gì, cuộc sống khó khăn buộc anh phải cứng rắn, và đây là một trong số những lần hiếm hoi làm anh có thể rơi nước mắt!

Tình yêu của anh dành cho Trung nổi lên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, bỗng nhiên lúc này anh cảm thấy nhớ Trung khôn xiết, anh sợ rằng sẽ mất Trung, phải xa Trung! Nhưng nỗi lo sợ đang chiếm lấy toàn bộ tâm trí anh.

Hùng có rất nhiều điều muốn nói với Trung, anh biết bây giờ có điện cho Trung thì cũng vô ích, Trung sẽ không nghe đâu, mà anh cũng không thể qua nhà Trung, cho dù có qua Trung cũng sẽ không gặp. Anh cố gắng giữ bình tĩnh rồi viết một lá thư và định nhờ Dũng đưa cho Trung, vì trong lúc này chỉ có Dũng mới có thể gần gũi Trung mà thôi!

Không chần chờ anh lấy giấy và viết ra, và rồi anh viết:

Trung yêu! Anh biết em đang rất hận anh, anh đáng để cho em hận lắm. Anh là một thằng tồi một thằng khốn nạn phải không em? Bây giờ cho dù em có chửi anh, có muốn đánh đập anh, anh cũng không có gì để nói! Anh không đáng cho em yêu, anh không đáng là người em trao niềm tin, nhưng em ơi! Em đã từng yêu anh! Em đã từng tin anh! Vậy em hãy cho anh một cơ hội để anh giải thích những nổi khổ của anh, anh không hi vọng được em tha thứ, nhưng anh muốn em biết rằng, anh không lừa dối em, anh yêu em và đó là sự thật. Em có muốn gặp anh không là do em quyết định, nhưng nếu em không cho anh một cơ hội để giải thích thì anh sẽ mãi ân hận suốt đời! Anh sẽ đợi em vào lúc 7 giờ tối ngày thứ tư , tại quán café mà mình quen nhau! Nếu em không đến anh sẽ không về!

Anh yêu em, yêu em lắm, Trung ơi!

Tối hôm đó vì lo lắng cho con trai mình, với lại đã hơn 12 giờ đêm rồi mà không thấy nó ăn uống gì , mẹ nó linh cảm có chuyện gì không lành, bà lên phòng rồi dùng chìa khóa mở của. Thật nhẹ nhàng để không gây ra tiếng động ba muốn biết con trai mình đang làm gì!

Trong ánh sáng mập mờ của đèn ngủ, bà thấy nó vẫn mặc nguyên quần áo ôm chặt lấy chú gấu bông lớn mà bà mua làm quà sinh nhật cho nó cách đây 2 năm, bà đóng cửa phòng lại, bấm chốt rồi nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh nó. Bà xoa đầu và gọi kẽ:

Trung!…dậy đi con!

Trung ơi!...dậy ăn tí gì đi con!

Nó giật mình dậy, thấy mẹ đang ngồi kế bên mình, cảm thấy bất ngờ, nó vục dậy ôm chặt lấy mẹ rồi khóc trông y như một đứa trẻ bé bỏng đang làm nũng với mẹ!

Mẹ ôm nó vào lòng , bà nở một nụ cười hết sức hiền từ và dịu dàng nói:

Con lớn rồi mà còn nhõng nhẽo! Mai mốt mẹ không còn thì nhỏng nhẽo với ai?

Có chuyện gì kể cho mẹ nghe coi!

Nó vừa khóc vừa nói:

Mẹ!...Hồi đó đến giờ con có giấu mẹ một điều!

Nói đến đây nó khóc nhiều hơn đến nỗi không thốt được ra lời! Nhưng không để nó phải nói thêm, bà dịu dàng nói:

Mẹ biết!... Mẹ biết con giấu mẹ!

Con là con của mẹ…cho dù con không được hoàn hảo như những đứa con trai khác mẹ cũng không vì thế mà bớt thương con!

Mẹ chỉ cần con vui!...

Nó hết sức ngỡ ngàng trước những lời nói thân thương vừa rồi của mẹ, nó hỏi trong nghẹn ngào:

Mẹ đã biết tất cả rồi sao? Sao mẹ không nói với con.

Mẹ nó nở một nụ cười nhẹ, bà tỏ ra thông cảm với con mình:

Mẹ sinh ra con mà!

Còn mẹ không nói vì mẹ biết con không muốn cho mẹ biết!

Lúc này xen lẫn nỗi buồn đau tận cùng trong lòng nó dân trào lên một niềm hạnh phúc vô tận, thế là mẹ đã biết tất cả từ trước và mẹ đã âm thầm chấp nhận, nó nghĩ:

Ôi! Mẹ ơi! Con yêu mẹ quá! Mẹ là tất cả của con!

Nó càng khóc lớn hơn khi nghe được những lời nói hết sức dịu dành của mẹ, bây giờ nó không thốt lên được một lời nào mà chỉ biết nằm gọn trong lòng mẹ, nó cảm thấy hơi ấm của mẹ đang tràn vào cơ thể lạnh giá của nó, trong khi đó thì mẹ nó đã tiếp tục cất lời:

Có phải con buồn về chuyện tình yêu không?

Nó chỉ biết khóc và không thể mở miệng trả lời câu hỏi của mẹ, nó chỉ có thể gật đầu nhẹ!

Mẹ nó cảm nhận được và rồi bà nở một nụ cười thật hiền từ và mở lời trêu nó:

Con rốt cuộc cũng biết yêu rồi!...Con trai mẹ trưởng thành rồi!

Sau đó bà nhanh chóng đổi sang một giọng điệu chia sẻ:

Con à! Nếu con yêu mà không đau khổ thì con chưa yêu thật sự đâu! Dù sao đi nữa con cũng nên vui vì con đã biết yêu một cách chân thành, con đã sáng suốt chọn lựa một điều vô giá!

Mẹ biết con là Gay từ mấy năm trước, lúc đầu mẹ cũng lo lắng lắm, nhưng sau đó mẹ hiểu ra điều quan trọng không phải là giới tính của con mà là cách sống của con, mẹ hài lòng về con!

Vẫn với giọng điệu ấy, bà tiếp tục nói:

Mẹ chỉ lo lắng một điều! Đó là ba con, nếu ba biết con như thế! Mẹ chắc chắn ba sẽ không chấp nhận, lúc đó con sẽ khổ sở lắm, mà nhìn con khổ sở thì mẹ không sống nổi, mẹ chỉ có một mình con, do đó mẹ đã giấu ba và không muốn bàn đến!

Con phải cứng rắng lên, vì mẹ không thể ở mãi bên con, trước khi ba con hiểu ra con phải dũng cảm đối mặt với ba, phải đối mặt với xã hội.

Sống đúng với bản chất của mình không có gì phải xấu hổ con à!

Nó chỉ biết khóc và khóc, nó không biết phải phản ứng thế nào trước tấm lòng bao la của mẹ!

Nhưng chưa kịp nói gì thì mẹ nó đã tiếp tục an ủi và chia sẻ với nó:

Mẹ sẽ luôn ủng hộ con, chỉ cần con giữ mãi tấm lòng của con vẫn luôn trong sáng trong sáng như một viên pha lê, luôn yêu thương mọi người, biết trân trọng tình cảm, và sống thật tốt như con đã sống.

Lúc này mẹ nó nghẹn ngào như muốn khóc, tiếng bà đã òa đi:

Sau này khi không có mẹ ở bên cạnh, nếu con có gặp việc gì khó khăn…con hãy đến nhà ngoại…mẹ có một món quà dành cho con…mẹ đã chuẩn bị từ ba năm trước!

Đến lúc này bà đã rơi nước mắt, những giọt nước mắt của bà rơi vào mặt nó làm nó cảm động và xót xa vô cùng, nó nghĩ mình đã làm mẹ khổ, nó nghẹn ngào nói:

Mẹ sẽ ở mãi bên con mà… mẹ hứa đi!

Mặc dù bà đang khóc nhưng vẫn cố gắng nở một nụ cười!

Ừ! Mẹ hứa!

Bà hôn nhẹ lên trán của nó và ôm nó chặt vào lòng!

Mặc dù đã được mẹ đông viên chia sẻ nhưng nó vẫn còn buồn rười rượi, cà buổi sáng hôm đó nó không làm được bất cứ việc gì ngoài việc nghĩ đến những gì mà nó đã tận tai nghe được ở nhà Hùng, xong rồi nó lại nghĩ nhưng phút giây trước kia ở bên anh, những lúc ân ái, những lời yêu thương mà anh dành cho nó và gần đây nhất là buổi mừng sinh nhật hết sức tuyệt vời. Suy nghĩ của nó bị gián đoạn bởi tiếng gọi của mẹ:

Có bạn qua tìm kìa con!

Nó nghĩ có phải là Hùng không? Bây giờ nó hoàn toàn không muốn gặp anh! Nó chạy ra ban công nhìn xuống dưới nhà và nhờ thế nổi lo của nó được giải tỏa khi bắt gặp Dũng đang đứng ngoài cổng, nó nói lớn:

Đợi lát nha Dũng, tao xuống liền!

Nó chạy xuống đón Dũng, sau đó dẫn Dũng vào phòng, mẹ của nó cũng quá quen Dũng vì Dũng rất thường nghé nhà nó chơi.

Mày sao rồi?

Dũng vội vã hỏi ngay khi vừa ngồi xuống nệm.

Nó buồn rầu trả lời:

Ừ! Tao hơi mệt, mà sao mấy biết?

Dũng đáp:

Ông Hùng đến nói cho tao biết, ổng có đưa tao một lá thư, nhờ tao đưa cho mày!

Tao thấy mày cứ đi gặp ổng nói cho rõ ràng, tao thấy ổng cũng có nổi khổ mà!

Nói xong, Dũng lấy ra một lá thư ra đua cho nó, nó cầm lá thư lên và đọc. Vừa đọc nó vừa khóc nực nở làm Dũng cảm thấy bối rối, từ trước đến giờ Dũng cũng ít thấy nó khóc lắm bây giờ thấy nó trong hoàn cảnh như thế Dũng không biết phải làm gì, giọng điệu chia sẻ Dũng an ủi nó:

Thôi đừng buồn nữa, mày cứ đi gặp ổng, rồi mọi chuyện sẽ rõ ràng!

Những lời an ủi của Dũng cũng không có tác dụng gì, vì nó vẫn khóc nức nở, cậu vứt lá thư lên bàn rồi ôm Dũng thật chặt. Dũng càng bối rối hơn trước hành động vừa rồi của nó, không biết làm gì khác Dũng chỉ có thể để yên cho nó ôm.

Rồi buổi hẹn cũng đến,nó đón xe đi đến quán cà phê đã hẹn với Hùng từ trước, vừa bước vào quán, mặc dù còn nửa tiếng nữa mới đến giờ hẹn nhưng nó đã thấy anh đã ngồi sẵn để đợi nó, thong thả tiến đến chỗ anh, nó cố gắng kìm chế những cảm xúc trong người nhưng gương mặt nó thì vẫn bộc lộ những nổi buồn rười rượi không thể không nhận ra.

Vừa thấy nó đến anh liền đứng dậy, không dám nhìn thẳng vào mặt nó đầu anh hơi cuối xuống, anh bắt đầu bằng một câu hỏi hết sức thân mật nhưng cũng bộc lộ vẻ bối rối:

Em đến rồi hả? Ngồi đây với anh!

Khi vừa ngồi xuống, một anh phục vụ trẻ tuổi đến gần, anh ta hỏi nó dùng nước gì? Nó kêu cho mình một ly cam ép, sau đó đợi anh phục vụ bàn vừa đi nó đã cất tiếng hỏi anh:

Anh gọi em đến đây nói là có việc muốn nói mà, sao anh không nói đi? Em nghe nè!

Anh nói với vẻ thành khẩn:

Anh xin lỗi em… anh biết anh có lỗi với em lắm… em đã cho anh cơ hội giải thích…anh chỉ sợ em không đến!

Tỏ ra nghiêm túc, nó nói:

Em đến không phải để nghe anh xin lỗi, em cũng không cần lời xin lỗi của anh, nếu anh biết có lỗi với em thì tại sao anh vẫn làm!

Em chỉ cần anh giải thích!

Hùng cảm thấy bất ngờ trước sự cứng rắn của nó, từ trước đến nay anh chỉ biết đến nó với sự yếu đuối, đây là lần đầu tiên mà anh thấy nó tỏ ra cứng rắn như thế! Mắt anh đỏ lại và cay xé, anh từ từ giải thích:

Em có biết không? Cách đây hai năm khi anh lần đầu gặp em ở đây, anh biết em đã lấy đi con tim anh!

Em hiền lành và dễ thương lắm, rồi khi gần gũi em anh lại phát hiện thêm nhiều điều thật đáng yêu ở em! Em là một người hoàn hảo nhất mà anh từng được gặp!

Lúc này nó cảm thấy buồn hơn bao giờ hết, hai mắt nó đã bắt đầu long lanh nước mắt, nhưng nó vẫn im lặng chú ý lắng nghe từng lời của anh!

Quen em được một năm, vào một lần đi chơi với mấy người bạn anh gặp được anh Thắng! Sau buổi đi chơi hôm ấy, anh Thắng ngỏ lời quen với anh. Nhưng vì đã có em nên anh từ chối, anh ấy nói sau này khi nào muốn, anh vẫn có thể đến với anh ấy, có khó khăn gì anh ấy sẽ giúp đỡ.

Thật ra anh không hề nghĩ đến chuyện đó vì tình yêu anh dành cho em là tất cả, và anh đã rất hạnh phúc khi có em, nhưng thật trớ trêu, ba tháng sau ba anh bệnh nặng, mẹ anh chạy tiền lo cho ba không xuể nên mới nhờ đến anh, lúc đó anh không biết phải làm gì và thế là anh nhờ đến anh Thắng. Ngay khi anh nhờ giúp đỡ, anh ấy đã cho anh mười triệu để anh đem về lo cho ba, anh ấy còn nói nếu có thiếu thì anh ấy sẽ đưa thêm!

Nói đến đây nó đã bật khóc, cậu không còn kiềm chế được mình nữa, nó quây mặt đi tránh nhìn thẳng vào anh! Còn mắt anh thì đã long lanh, những giọi nước mắt bắt đầu từ từ chảy xuống.

Tâm trạng của nó vốn rất buồn, giờ đây nó đã trở nên đau nhói, đây là lần đầu tiên mà nó thấy anh khóc từ khi quen anh đến giờ, nhưng sao hận anh bao nhiêu thì nó càng thấy yêu anh bấy nhiêu, những giọt nước mắt của anh như xé tan tâm can nó. Cố hết sức, nó bình tĩnh nghe anh kể tiếp:

Anh đã mắc nợ người ta thì anh phải trả, nhưng anh chỉ có thân xác này, rồi từ đó anh đã đến với anh Thắng, mỗi tháng anh Thắng đều chu cấp tiền cho anh và gia đình, đáng lẽ anh đã định thú thật với em từ lâu, nhưng Trung ơi! Anh yêu em quá!...Anh sợ mất em!

Những giọt nước mắt đã tràn trề trong mắt Hùng, ngẹn ngào anh cố gắng thốt nên lời:

Anh yêu em lắm!... Anh sợ mất em lắm! Anh luôn bị dằn vặt! Anh là thằng khốn nạn! Anh không xứng đáng với em!

Đến lúc này Hùng không thể nào thốt nên lời, anh đã khóc thật lớn!

Nó cũng không thể kiềm chế, nó khóc thật nhiều đến nỗi không thốt lên được lời nào! Phải một lát sau nó mới lấy lại bình tĩnh, trong khi anh vẫn ngẹn ngào nuốt từng giọt nước mắt!

Vậy đó là lý do mà anh quen với anh Thắng!

Vì “tiền” phải không anh?

Câu nói của nó như một vết dao dâm thẳng vào tim Hùng, trong lòng anh trở nên đau nhói!

Nó thì vẫn cố gắng nói trong nghẹn ngào:

Anh không nỡ xa em… vì không có em sẽ không ai có thể làm anh thỏa mãn…anh chỉ muốn làm tình với em thôi!

Em không có tiền cho anh… em chỉ là một đứa trẻ con trong mắt anh… mà thứ anh cần là tiền và tình dục!

Hùng không thể kiềm chế được nữa, anh dùng tay đập bàn và khóc thét lên:

Trời ơi!

Trung em!

Thà em đánh đập anh… em chửi rủa anh… chứ em đừng nói những lời đó!

Nó khóc nức nở trước nỗi bức xúc vừa rồi của anh, còn anh thì cảm thấy như ngàn vết dao đâm chém vào tim, những lời nói cay đắng của nó đang giầy xé tim can và tâm trí của anh.

Mọi người xung quanh bắt đầu chú ý đến hai người sau tiếng đập bàn vừa rồi, họ còn tò mò hơn nữa khi thấy nó và anh cả hai người con trai cùng nhau ngồi khóc xước mướt! Tuy nhiên không vì thế mà anh và nó ngần ngại, cả hai cứ bày tỏ những cảm xúc của mình!

Nó vừa khóc vừa nói:

Em không muốn nghe anh nói gì nữa!

Nếu anh vẫn còn yêu em thì anh phải chung thủy với em!...còn không…em sẽ là người ra đi!

Em không muốn cản trở hạnh phúc của anh!

Anh vừa khóc vừa nài nỉ:

Trung!... Hãy hiểu cho anh!...Anh không thể xa anh Thắng,… mặc dù anh rất yêu em!

Nó chắc giọng:

Anh không cần nói gì nữa!...Anh chọn em hay chọn tiền!

Em thông cảm cho anh… nhưng anh có thông cảm cho em không?

Trong cơn đau cực độ, anh nói với vẻ van xin cầu khẩn:

Trung!... Hãy hiểu cho anh!...Anh không thể!

Những lời nói vừa rồi làm nó mất hết hi vọng, nó quá đau khổ nên không muốn kéo dài nữa, cố gắng hết sức nó kìm nén thốt ra những lời cuối cùng rồi đứng dậy bỏ đi:

Em cũng không thể!...Xin lỗi anh!

Hùng chỉ còn biết ngồi trơ ra mà khóc nức nở, anh biết mình đã không còn cơ hội nữa, thế là anh đã mất Trung! Đã mất Trung rồi!

(Hết Chương III)
Về Đầu Trang Go down
 
PHA LE PHAN III
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» xấu phần 2
» [18+] Một Phần Tư
» Số phận ... ???
» TÌM GAY KẾT HÔN KO PHÂN BIỆT GÌ CẢ
» BI KỊCH CỦA GAY BỊ BẠN TÌNH PHẢN BỘI.

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
-=- Kim Tự Tháp - Be Yourself -=- :: Giải Trí :: Kho Truyện (no sex)-
Chuyển đến 
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất